Chú Mèo Tinh Nghịch Và Giấc Mơ Giữa Ban Ngày.

Tác giả: NEJI Jiji(Story&Art)

Michishita – một kiến trúc sư trẻ tuổi sống nội tâm – luôn là kiểu người kín đáo, sống yên tĩnh và không bao giờ chủ động dính líu đến chuyện của người khác. Công việc của cậu đòi hỏi sự tỉ mỉ, trật tự và một đầu óc sáng tạo, nhưng cuộc sống thường ngày thì lại đơn điệu đến mức gần như vô vị. Trong cái vòng lặp lặp lại đó, điều duy nhất khiến trái tim Michishita rung động chính là người hàng xóm sống cạnh căn hộ mình – một chàng trai tên Kase. Kase là một ẩn số kỳ lạ. Anh luôn đeo khẩu trang, che đi gần như toàn bộ khuôn mặt, và rất hiếm khi cất lời nói chuyện với ai. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Kase trong thang máy, Michishita đã bị thu hút bởi bầu không khí u tối, lạnh lùng nhưng lại có gì đó cô đơn và mong manh nơi người này. Dù chẳng biết gì nhiều về Kase – không biết anh làm nghề gì, không rõ anh sống một mình hay không – nhưng Michishita cứ thế âm thầm dõi theo từng chuyển động nhỏ nhặt của anh mỗi khi hai người tình cờ chạm mặt. Một ánh mắt trao nhau, một lần vô tình cùng đứng trước máy bán hàng tự động, một tiếng bước chân lặng lẽ vang lên trong hành lang… Tình cảm của Michishita dành cho Kase là thứ cảm xúc lặng thầm, không dám tiến gần. Cậu biết rõ sự tồn tại của mình có lẽ chẳng có nghĩa lý gì đối với người kia, nên chỉ dám lén nhìn từ phía sau, lặng lẽ lưu giữ hình bóng ấy trong tâm trí như một bí mật riêng. Thế nhưng định mệnh đôi khi lại trêu ngươi người ta bằng những cách không ai ngờ tới. Vào một buổi tối mưa lớn, khi đang trên đường về nhà sau giờ làm, Michishita gặp phải tai nạn nghiêm trọng. Trong khoảnh khắc sinh tử, khi thân thể gần như bị một chiếc xe mất lái lao đến đâm trúng, cậu chỉ kịp cảm thấy một lực mạnh từ phía sau đẩy mình ngã nhào xuống đất. Người cứu Michishita chính là Kase. Anh đã không do dự lao tới, dùng chính cơ thể mình chắn cho Michishita trước cú va chạm kinh hoàng. Máu chảy đầm đìa, hơi thở thoi thóp, đôi mắt nhắm nghiền khi được đưa lên xe cứu thương – hình ảnh ấy in hằn trong tâm trí Michishita không khác gì một cơn ác mộng. Cậu cảm thấy thế giới như sụp đổ. Kase – người mà cậu chỉ dám yêu trong thầm lặng – nay lại vì cậu mà nằm đó, giữa ranh giới sống chết mong manh. Suốt mấy ngày liền sau đó, Michishita luôn túc trực tại bệnh viện. Cậu không phải người thân của Kase, cũng không có tư cách gì để lo lắng đến mức này, nhưng cậu không thể nào rời đi được. Chỉ cần nghĩ đến việc người ấy có thể mãi mãi không mở mắt nữa, tim cậu lại thắt lại từng cơn. May mắn thay, sau một thời gian hôn mê, Kase cuối cùng cũng tỉnh lại. Nhưng khi vừa mở mắt ra, Kase lại gọi Michishita là anh hai. Michishita sửng sốt. Cậu tưởng mình nghe nhầm. Nhưng rồi Kase – người luôn lạnh lùng, ít nói – đột nhiên trở nên vô cùng thân thiết, thậm chí bám riết lấy Michishita với một vẻ hồn nhiên đến lạ lẫm. Anh cười nhiều hơn, ánh mắt ấm áp hơn, nét mặt dịu dàng mà trước đây chưa từng thấy. Từ một người xa cách, Kase nay lại cư xử như một cậu em trai nhỏ đang được ở cạnh người thân yêu quý nhất. Anh nũng nịu, mè nheo, thậm chí còn chủ động đòi Michishita đút cho ăn, dắt đi dạo, và nhất quyết gọi cậu là anh hai với vẻ mặt không thể đáng yêu hơn. Michishita ban đầu vô cùng bối rối. Cậu không biết chuyện gì đã xảy ra – liệu đây có phải là hệ quả sau chấn thương đầu? Hay Kase thực sự tin rằng cậu là anh trai ruột của mình? Nhưng dù là lý do gì, Michishita cũng chẳng thể làm gì khác ngoài việc chiều theo sự ngây thơ của Kase. Và rồi, chính trong những ngày chăm sóc Kase hồi phục, Michishita dần nhận ra rằng khoảng cách giữa hai người đã thay đổi. Họ không còn là hai người xa lạ chỉ chạm mặt nơi hành lang vắng lặng. Dưới lớp vỏ lạnh lùng từng che giấu, Kase là một con người vô cùng nhạy cảm, dễ tổn thương, và khao khát được yêu thương hơn ai hết. Còn Michishita, người luôn nghĩ rằng mình chỉ có thể đơn phương, lại bất ngờ có được sự gần gũi tưởng chừng không thể chạm tới. Tình cảm giữa họ bắt đầu chuyển mình – từ sự chăm sóc đầy ngại ngùng, đến những khoảnh khắc tim đập rộn ràng khi ánh mắt vô tình chạm nhau. Và Michishita, lần đầu tiên trong đời, bắt đầu nghĩ rằng… có lẽ đây không chỉ là một mối tình đơn phương. Mối quan hệ kỳ lạ giữa họ – một người gọi anh hai, một người từng chỉ dám yêu thầm – sẽ đi đến đâu? Liệu Kase có lấy lại ký ức thật sự? Và nếu điều đó xảy ra, tình cảm hiện tại của họ sẽ tiếp tục hay chấm dứt? Câu chuyện của Michishita và Kase là hành trình nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, về sự cô đơn, sự tổn thương, và khao khát được kết nối – dẫu bằng cách ngây ngô nhất.